Trang Mạng
Lê Quang Đẳng
www.lequangdang.net
Việt Lịch: 4889




Hiếu Thảo

"Trai thời Trung Hiếu làm đầu"
Nguyễn Đình Chiểu

Hiếu thảo là gì ?
Theo tự điển cuả Nguyễn Như ý thì định nghiã hiếu thảo như sau: Là tỏ lòng kính yêu, chăm lo cho cha mẹ.

Theo tữ điển Hán Việt cuả Thiều Chửu trang 165 có nghiã là: Con thờ cha mẹ hết lòng gọi là hiều.


Đền đáp công sanh thành dưỡng dục là Hiếu.

Thảo là chia sẻ hay cho đi (bố thí) một cách rộng lượng. (Không ích kỷ, không hẹp hòi)

Chia sẻ cho cha mẹ, ông bà và anh em một cách rộng lượng là Thảo, như Dâu hiền, Rể thảo hay là em đó thảo ăn, ngươì đó hiếu thảo...

"Hiếu thảo là đạo làm con trong nhà"  là một trong chín điều tâm niệm.

 Làm tròn đạo con là phải biết như thế nào là hiếu thảo và làm  những điều đó như sau:

(1) Chăm sóc sức khoẻ cho cha mẹ là gánh vác những việc làm nặng nhọc thay cho cha mẹ. Lo thầy và thuốc khi cha mẹ bệnh hoạn.
(2) Lo cơm no và ấm áo cho cha mẹ già yếu.
(3) Làm những gì cha mẹ thích như cha mẹ thích ăn gì thì làm những thức ăn đó khi còn sống và cúng sau khi chết.
(4) Làm cho cha mẹ vui là khi con nhỏ thì gắng học giỏi, để thi đậu có tương lai. Khi thành thân thì gắng làm việc để giàu sang. Khi trưởng thành thì lập gia đình để có con nối dõi dòng họ.
(5) Làm việc trong nhà hay ngoải vườn, ruộng tiếp cha mẹ như nấu cơm, rửa chén, quét nhà, giặt quần áo, làm vườn, làm ruộng ..vv... Thấy cha mẹ làm gì là làm thế làm làm chung cho mau hết (xong), không được đứng ngó hay làm lơ.
(5) Anh em phải thương yêu và đùm bọc hay giúp đở nhau thì làm cha mẹ vui.

Cha mẹ còn sinh tiền hay quá vãng cũng vậy, một ngươì làm tròn đạo con là thực hành những điều trên một cách rốt raó để làm gương cho con và cháu sau nầy. Đền đáp lại công ơn sanh thành và dưỡng dục cho đến khi mình chết, chứ không phải đến khi cha mẹ chết thì không làm nửa. Khi cha mẹ chết thì thờ phượng và cúng kiến nhưng về phần anh chị em vẫn còn thì phải thực hành những điều trên.



Hiếu Thảo là gì (Trong Yahoo)

Câu trả lời hay nhất - Do người đọc bình chọn

Hiếu là hiếu nghĩa, biết ơn người sinh thành dưỡng dục mình, biết cung kính bề trên.
Thảo là mở tấm lòng mình , biết chia ngọt sẻ bùi với người thân nói riêng, với nhân loại nói chung.
Tóm lại lòng hiếu thảo là sự biết ơn,là việc làm có nghĩa của người bên dưới cung kính tôn trọng và phụng sự đáp đền chân thật đối với bề trên .
chúc bạn vui và luôn có lòng hiếu thảo với cha mẹ !



Hiếu Thảo - Một trong những đạo lý làm người không thể thiếu

Tên: Huỳnh Ngọc Minh Thư STT:36

Lớp : 10a8
----------------------
Bài làm

Trong cuộc sống,con người cần nhiều đức tính tốt và một trong số đó ,hiếu thảo là đức tính không thể thiếu ở mỗi con người,nó thể hiện bản chất con người của bạn.Vậy đức tính hiếu thảo là gì ?

Hiếu là hiếu nghĩa,biết ơn người sinh thành dưỡng dục mình,biết cung kính bề trên.
Thảo là mở tấm lòng mình ,biết chia ngọt sẻ bùi với người thân nói riêng,với nhân loại nói chung.Tóm lại lòng hiếu thảo là sự biết ơn,là việc làm có nghĩa của người bên dưới cung kính tôn trọng và phụng sự đáp đền chân thật đối với bề trên .

“Công cha như núi thái sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”

”Công cha..”;”núi Thái Sơn” là một ngọn núi cao và hùng vĩ ở Trung Quốc, “nước trong nguồn” là nước chảy từ đầu nguồn và không bao giờ cạn. Cha mẹ sinh ra con,nuôi con khôn lớn để mau thành người.Tấm lòng của cha mẹ dành cho con thật la vô tận,công lao ấy chỉ có thể sánh với núi sông hùng vĩ và truờng cửu mà thôi .Mượn hai hình ảnh ấy, ông cha ta ngày xưa muốn ca ngợi công ơn sinh thành vĩ đại bao la của cha mẹ ,nhắc nhở chúng ta dù thế nào đi nữa thì chữ hiếu cũng phải được giữ gìn trọn vẹn.

Lời khuyên ấy đã được lưu truyền qua bao nhiều thế hệ nối tiếp nhau,lòng hiếu thảo đối với cha mẹ là một điều đúng đắn đối với ngàn đời.Chín tháng cơ cực mẹ rồi phải chịu đau, chịu khổ để có thể nuôi ta khôn lớn.Cha thì phải làm lụng vất vả để tạo nên những món qùa vật chất lẫn tinh thần,mang đến cho ta nhưng bất ngờ thú vị trong cuộc sống.Chúng ta lớn lên trong sự dưỡng dục,vòng tay nâng niu và sự thuơng yêu ,lo lắng của cha mẹ,công lao ấy không có một từ nào có thể diễn tả được.Cha mẹ đã hết lòng vì ta thế nên bổn phận làm con chúng ta phải chân thành biết ơn và tôn kính cha mẹ.

Lòng hiếu thảo,biết ơn cha mẹ được biểu hiện không chỉ là thái độ,lời nói mà phải là những việc làm.Nói mà không làm được gì cho những người có công ơn sinh ra ta thì cũng chẳng đền đáp được gì thế nên quan trọng nhất là chúng ta biết xử sự và những việc làm đầy ý nghĩ của chúng ta đối với họ.Một hành động nhỏ thôi như là quan tâm ,chia sẽ về những nỗi niềm của họ hay chỉ là một lời nói lễ phép, một thái độ vâng lời cũng có thể làm cho họ cảm thấy ấm lòng.Những công lao cha mẹ bỏ ra không bao giờ tính từng đồng,từng cắt,từng năm,tháng họ đã bỏ công sức ra nuôi nấng ta khôn lớn thế nên chúng ta chỉ có nghĩa vụ chăm lo cho họ,phụng dưỡng đến lúc về già,chăm sóc và sẵn sàng làm mọi điều vì họ,nhưng dù làm đến đâu thì cũng không bằng công sức họ đã bỏ ra như biển trời dành cho chúng ta được.

Ngoài những đứa con có tấm lòng hiếu thảo ra thì cũng không ít người lại xem chữ hiếu chẳng ra gì,xem đó như là một cách thể hiện lạc hậu. Đối với họ cha mẹ chẳng là gì,chỉ là người sinh ra họ và đưa tiền cho họ dùng hằng ngày. Đáng xấu hổ hơn là những đứa con vô ơn đấy lại gây ra vô vàn những chuyện đau lòng đến cha mẹ như đối xử tệ bạc ,sai khiến cha mẹ làm theo những điều mình muốn,xem cha mẹ không ngoài gì là một kẻ osin ở nhà, cãi lời cha mẹ,làm cho cha mẹ phải buồn lòng. Đó là những biểu hiện đáng phê phán .Từ những biểu hiện đó mà xã hội ta lại càng có nhiều người không tốt, ở gia đình không đối xử tốt đối với cha mẹ thì làm sao ra xã hội xứng đáng làm một người công dân tốt được.

Là một học sinh,chữ hiếu luôn đặt lên hàng đầu ,thế nên bằng những hành động nhỏ nhặt của mình như rửa chén,lau nhà và các công việc nhà đủ sức mình củng có thể làm cho cha mẹ vui lòng,ngoài hành động đó ra,việc học tốt cũng là một công việc đền đáp công ơn cha mẹ, tuy đó là một việc dễ làm nhưng lại làm cho cha mẹ cảm thấy được công ơn của mình cũng được đền đáp.

Nói chung, hiếu thảo là việc mà người con nào cũng phải làm đối với cha mẹ mình thế nên phải biết thực hiện một cách hiệu quả và tất nhiên là phải có những biểu hiện hiếu thảo của mình đối với cha mẹ,thế mới xứng với những gì cha mẹ đã làm cho mình.

Nguồn : blooger.vnmm.


Hãy Học Cho Giỏi Mới Trọn Vẹn Đạo Hiếu  

Hòa Thượng Tuyên Hóa

   

Quán-Âm Thất kỳ này có nhiều học sinh tới tham gia. Các em phải hiểu rõ đạo lý hiếu thảo với cha mẹ. Lúc còn ở nhà thì mình nghe lời, giúp đỡ cha mẹ dọn dẹp phòng ốc nhà cửa, quét tước sạch sẽ, giúp cha mình cắt cỏ, làm những việc cần làm. Lúc đi học ở trường thì phải nghe lời thầy giáo, chuyên tâm nghe giảng bài, dụng công học tập, không nên để thời gian trôi qua lãng phí. Một ngày mình phải biết thêm được một chữ, học thêm một câu hay; đó là biểu hiện hiếu thảo với cha mẹ rồi đấy.

  Các bạn phải nhớ lấy, ở trong trường mình phải làm người học sinh giỏi, về tới nhà mình phải làm người con tốt. Không những phải nghe lời cha mẹ dạy dỗ, mà còn phải nghe lời những người lớn tuổi hơn chỉ bảo. Cần hiếu thảo với cha mẹ, cần cung kính với người lớn tuổi, bởi vì họ là người có kinh nghiệm nhiều hơn mình, có học vấn phong phú dồi dào hơn mình. Do đó các em cần phải học tập nơi họ, lấy họ làm gương, thì các em mới có tiền đồ quang minh sáng lạng. Nếu không thì con đường trước mặt của các em sẽ mờ tối, tương lai các em chẳng còn hy vọng nữa.

  Là học sinh các em cần phải có mục tiêu rõ rệt, định chí nguyện kiên cố, phải có lòng kiên nhẫn, chẳng để bị lay chuyển, dù gặp trăm ngàn khó khăn cũng không thối lui. Có tinh thần như vậy, thì sau này mới làm nên sự nghiệp vĩ đại, thành bậc anh hùng hào kiệt. Lúc các em học hành thì phải dụng công đọc sách, không được đùa giỡn phá phách mất thì giờ, mà phải chăm chỉ học hỏi tất cả mọi điều cần thiết, như vậy mới không phụ lòng cha mẹ không phụ lòng thầy cô, không phụ lòng trường học.

 Các em nên biết, đây là trường học của Phật giáo, chuyên môn giáo dục, đào tạo bậc hiền tài, để trong tương lai các em ra trường sẽ trở thành người hữu dụng cho thế giới. Hy vọng các em sẽ vì nhân loại mà mưu cầu hạnh phúc, không nên để cho thế giới trở nên suy đồi. Đó là hy vọng của trường chúng ta.

  Các em ở đây học hành mọi thứ cần phải học tập một cách chân thật, nghĩa là dù một phút thời gian cũng không nên để lãng phí:

  Thư sơn hữu lộ, cần vi kính,

Học hải vô nhai, khổ tác châu.

  Núi sách vở có đường, con đường ấy chính là siêng năng; biển học vấn vô bờ bến, phải lấy sự gian khổ làm thuyền, thì mới có thể vượt qua được; đó là lời nói để các em ghi nhớ.

  Các em phải có tinh thần “nhẫn khổ nạo lao,” không ngại gian nan, chẳng nên làm biếng. Phải tập tánh cần kiệm, đối với một trang giấy hay một cây viết cũng phải quý trọng nó, đừng nên tùy tiện vất bỏ đi.

  Sinh hoạt hàng ngày cần có quy luật, tối ngủ sớm, sáng dậy sớm, bớt coi ti vi, đọc nhiều sách có ích cho trí huệ. Ở trường có bài vở nào, về nhà phải làm cho hết, lúc nào cũng ôn tập, bởi vì “ôn cố nhi tri tân,” do ôn tập việc xưa mới học được kiến thức mới. Sách coi qua một lần cũng có cái tốt của nó; các em chớ coi những sách hoạt họa vô ích. 

Ở Trung-qưốc, vào thời Đông-Hán có một em nhỏ tên là Khổng-Dung, thông minh vô cùng, lại biết hiếu thảo. Một ngày nọ bạn bè tặng một mâm trái lê, những người anh của Khổng-Dung chọn những trái lớn nhất. Lúc ấy Khổng-Dung chỉ mới bốn tuổi mà đã biết lễ nghĩa đạo lý, cho nên em chỉ chọn trái lê nhỏ nhất. Cha em mới hỏi rằng: “ Vì sao con không lấy trái lê lớn nhất?” 

Khổng-Dung trả lời: “Bởi vì con tuổi nhỏ, con chỉ ăn trái nhỏ mà thôi; những trái lớn xin nhường lại cho cha mẹ và các anh ăn.” 

Các em nghĩ xem, Khổng-Dung mới có bốn tuổi, mà đã biết được phong cách khiêm nhường, thương yêu anh em, hiếu thảo với cha mẹ. Đức hạnh như vậy không phải là trẻ em nào cũng có. Tiếng thơm của em ấy lưu truyền thiên cổ, người nào cũng biết, bởi vậy mới có câu rằng:

  “Dung tứ tuế, năng nhường lê.”

  Nghĩa rằng Khổng-Dung mới bốn tuổi đã biết nhường trái lê. 

Cũng tại thời Đông-Hán, có một em bé tên là Hoàng-Hương, lúc em chín tuổi thì mẹ em chết, em đối với cha vô cùng hiếu thảo. Lúc mùa đông thì em dùng thân mình để sưởi ấm giường chiếu của cha, em sợ cha bị lạnh. Đến mùa hè, em dùng quạt để quạt giường cho cha, vì sợ cha nóng nực. Đó cũng là lòng hiếu thảo mà nhân gian lưu truyền rằng: 

“Hương cửu tuế, năng ôn tịch.” 

Nghĩa rằng Hoàng-Hương mới chín tưổi mà đã biết quạt giường cho cha mình. 

Hành vi của hai em bé đó là do lòng thành biểu lộ ra, không phải chỉ là giả tạo bề ngoài để lừa bịp người khác. Hành vi như vậy đáng để các em bắt chước. Các em đều là những trẻ thơ, cần học tập gương hiếu thảo với cha mẹ của hai em bé này. 

Các em đã rất may mắn được sinh trong nước giàu có này, cuộc sống ổn định, vật chất phong phú. Ở trong hoàn cảnh tốt đẹp như vậy, các em không học cho giỏi là cô phụ niềm hy vọng của cha mẹ và thầy cô. 

Ở chổ đất nước vô cùng sung sướng chúng ta luôn cần những người lương thiện, cần những người hiểu rõ đạo lý, hiểu thế nào là thương yêu đất nước, thế nào là người công dân ưu tú. 

Các em theo học trường học Phật giáo thì tương lai phải làm gương cho xã hội, lãnh đạo người đời hướng vào con đường thiện. Các em phải lấy sáu tông chỉ của Vạn Phật Thánh Thành làm tiêu chuẩn: Không tranh, Không tham, Không cầu, Không ích kỷ, Không tự lợi và Không dối trá. Nếu các em thật sự làm được sáu điều này thì tương lai các em sẽ trở thành những người ưu tú nhất trên thế giới. 

Tôi hy vọng các em sẽ trở thành những người mười phần toàn vẹn, thành kẻ có thể ảnh hưởng người đời cải ác hướng thiện, làm người có tâm đại từ bi, ban hạnh phúc cho chúng sanh, đoạn trừ nỗi thống khổ của họ. Nếu các em người nào cũng được như vậy thì thế giới sẽ trở thành chốn đại đồng.

Nguon:  http://www.dharmasite.net/bdh22/HayHocChoGioi.html







www.lequangdang.net
Email: info@lequangdang.net