Trang Thơ


                                                                                                                      


Quê Tôi
Nam Phong


Nội Dung

1- Đường Chiều Trên Quê Hương
2- Tình Người
3- Tết Của Mẹ
4- Réo Gọi

5- Quê Tôi
6- Mơ Về Quê Mẹ
7- Tuổi Binh Lửa
8- Học
9- Dạy
10- Cố Hương
11- Hoài Hương
12- Mơ
13- Nhớ
14- Xa
15- Tin
16- Ru
17- Hờ
18- Phù Sa
19- Mười Bốn Ngày Mưa
20- An
21- Tao Ngộ
22- Duyên Lành




Đường Chiều Trên Quê Hương

Bài thơ thay lời tựa
Ghi lại tiếng lòng tôi
Của nửa đời trôi nỗi
Một mơ ước xa vời

Đường chiều mưa tã tơi
Bao thương nhớ khôn nguôi
Trên mãnh đời "tù" tội
Tình người lại đổi ngôi !

Đường chiều nghe tiếng gọi
Nghẹn ngào tiếng hởi ôi !
Sau lưng chừng tiếng hỏi
Kìa hoả ngục sục sôi !

Đường chiều lắm sao rơi !
Lịch sử chỉ một thời
Tháng ngày đong tủi hận !
Hoàng hôn buồn tã tơi !

Đường chiều lắm thây phơi
Còn chăng chỉ nửa đời
Còn ai cõi chơi vơi
Trong niềm đau đổi mới !!!

Đường chiều đến ngàn nơi
Rồi mất sau lưng đồi
Còn lại đây một cõi ...
Triệu người cảnh chơi vơi !!!

Đường chiều trên quê hương
Cảnh tù quá thảm thương !
Tình người khép kín cửa
Hận thù đến ngàn phương !!!

Cõi giang sơn ngập máu hồng
Điểm tô hắc sử con rồng, cháu tiên
Quê hương rộng mở ba miền
Cộng quân tàn bạo cầm quyền: Quốc tang !!!

Trại Lao Tù Long Phụng
30/4/1976




Tình Người


Bạn còn đó chết mòn trong ngục tối !
Xa mù khơi vang tiếng vọng gọi đời
Ta góp nhặt tháng năm dài ấp ủ
Nhìn tương lai xót đọng góp nên lời !

Bạn còn đó mỏi mòn trong lao trại !
Dù đói, đau, bạo lực chẳng sờn phai
Chí hùng anh nung nấu tháng năm dài
Trong tư thế mong chờ người hải ngoại !

Bạn còn đó mỏi mòn trong mong đợi !
Ý chí nào phai nhạt với thời gian
Anh còn đó bị đoạ đày thân xác
Hải ngoại đây thực tại lắm phũ phàng !

Bạn còn đó với thế chờ hải ngoại !
Tôi ở đây đang góp những bàn tay
Ta tự lập kết nội - ngoại hôm nay
Thế tự chủ, khó vạn lần Nguyễn Trãi !

Cộng phỉ đưa dân về kiếp ăn lông
Của kiếp man di như Mác, Lê, Hồ
Giết anh em, giam cầm người ruột thịt
Phá thánh đường, bất kính với tổ tông !

Ta xây dựng tình người nuôi mạch sống
Đùm bọc anh em dòng giống Tiên Rồng
Ta kêu gọi phục hồi nền Văn Hiến
Để muôn đời bền vững với non sông .

Sydney Ngày 9/9/1979

Viết để tưởng niệm chiến hữu Nguyễn Ngọc Qúi đã bị "những người anh em phiá bên kia" tra tấn đến chết trong trại tù Bánh Tét,  quận Thốt Nốt, tỉnh An Giang ngày 9/9/1978. Thành tâm cầu nguyện cho linh hồn bạn sớm được trở về coĩ vĩnh hằng.







Tết Cuả Mẹ

Mẹ đến thăm con ngày một tết
Mẹ bơi xuồng suốt cả đêm dài
Thân già không ngại dù sương gió
Để kịp giờ thăm của trại tù

Mẹ đến thăm con ngày một tết
Đêm qua con đã lập chiến công
Dẫn mười chiến hữu theo kháng chiến
Được tin con mẹ ấm cả lòng

Mẹ đến thăm con ngày một tết
Giờ con của mẹ ở trong bưng
Tham gia kháng chiến quân phục quốc
Lệ chảy hoà chung với nỗi mừng

Mẹ đến thăm con ngày một tết
Việt Cộng báo tin con vượt tù
Mẹ đáp: Chế độ bạo tàn man dại
Thù hận chồng chất ...sẽ có ngày !

Giặc Hồ tàn ác, vô tri
Con theo kháng chiến mẹ đi vô tù !

Sydney Ngày 29/7/1981

Viết để tưởng niệm và tri ân chiến hữu Nguyễn Phước Lộc, ngươì anh hùng đã lãnh đạo một nhóm sĩ quan gan dạ vượt trại tù Bánh Tét
(tháng 2/1977) theo kháng chiến chống lại chế độ phi nhân. Đã anh dũng hy sinh cho lý tưởng tự do ngày 29/7/1980.

Thành tâm cầu nguyện cho linh hồn ngươì anh hùng Nguyễn Phước Lộc sớm trở về coĩ vĩnh hằng.



Réo Gọi !

Nhớ nhau trong cảnh lưu vong
Xa nhau nỗi nhớ về đong tuổi đời
Tháng ngày héo hắt tuông rơi
Quê hương còn đó xa vời tầm tay
Phố màu ai tỉnh, ai say ?
Men tình dân tộc mặc ai, ai mời !
Có chăng tự nguyện ra khơi
Bình minh nhận đón về nơi cội nguồn
Hoàng hôn ôm ấp phố buồn
Ru hồn cố quốc dậm đường ly hương
Đã đành bỏ lại tình thương
Tình quê khép kín lên đường truy hoang !
Lòng người phủ sắc bi quan
Vì say nên đã nửa vàng, nửa xanh
Luận thời theo kiểu lưu manh
Sống cho thú tính nên đành lãng quên !
Quên đi ngày tháng lênh đênh
Thấy nhân tình đó, buồn tênh xứ người
Lắm người trai trẻ nhát lười
Bỏ quên thân phận bên bờ đại dương
Chủ trương từ bỏ vấn vương
Chạy theo vật chất của phường vong thân
Quên đi kỳ vọng thân nhân
Quên đi cảnh cũ lầm than ngày nào
Quên đi hoàn cảnh khổ đau
Quên đi lời thệ gởi trao những chờ
Bạn ơi xin chớ làm ngơ
Chớ vội quên lãng ước mơ thuở nào...

Nhớ nhau một thoáng, ngậm ngùi
Xa nhau giữ lấy ngọt bùi cho nhau
Dù cho nhận lấy thương đau
Theo gương dũng liệt gởi trao kiếp nầy
Lương dân đang bị đoạ đày
Hình hài mẹ Việt đong đầy khổ đau
Đêm đêm réo gọi trăng sao
Về quê hương Việt dựng cao tình người .

Adelaide  8/1978
(Tháng đầu đến Úc)





Tình

Làm người đang hưởng tự do
Vì mê vật chất sống cho riêng mình
Quên đi dân Việt điêu linh
Tình người như vậy đáng khinh, đáng cuời !

Adelaide 9/1978







Anh mơ lúc nào cũng có em
Để đời viễn xứ được êm đềm
Anh hát tình ta trên xứ lạ
Cho đến ngàn sau mãi thiết tha

Mơ ước nào hơn có bên nhau
Ngay cả bây chừ đến ngàn sau
Em biết nơi nầy thời tiết lạ
Đêm ngày gõ nhịp khúc sầu đau

Bao giờ em mới vũng lòng tin
Anh đây sao nói được tâm tình
Chỉ biết nhớ nhung trong câm nín
Như trăng rũ rượi lúc bình minh

Em biết rằng anh đã gởi trao
Mười năm tuổi trẻ ở đằng sau
Nửa đời còn lại bao lâu nửa
Duyên phận bày chi chuyện thử nhau !

Xây đắm tình ta trên xứ xa
Mơ đến ngàn sau vẫn thiết tha
Mơ được gì hơn trên đất lạ
Cho đến ngàn sau mãi đậm đà

Cố gắng lên em: Sống cho nhau
Như những  gởi trao của năm nào
Cho dù không gian  còn ngăn cách
Chớ để ngày mai lệ tuông trào

Em hởi !  Bây chừ em có biết
Chiếu thu nước Úc lạnh mưa nhiều
Một mình anh bước trên đường vắng
Nghe đời vang động tiếng cô liêu

Em hởi ! Thời gian như chiều tà
Nơi nầy anh mong nhận thư em
Như kẻ lạc loài trông phép lạ
Như chờ tàu đến ở sân ga

Em hởi ! Bao giờ em vượt biên
Can đảm lên em, chớ ưu phiền
Mơ ước nào hơn ngày sum hợp
Hoa tình nở rộ buổi đoàn viên ...

Viết cho ngươì tình học trò L.T.M.H
Sydney 15/4/1979






 Quê Tôi


Phụng Hiệp quê tôi, bảy ngã sông
Cái Côn nối sông Hậu xuôi dòng

Chuyên chở phù sa nuôi mạch sống

Vườn cây, ruộng lúa đượm hương nồng


Phung Hiệp quê tôi, Ngã Bảy sông

Lái Hiếu, Búng Tàu đã hai dòng

Vườn cau, khoai, quít, cam và bưởi

Hai mùa cây trái vẫn đơm bông


Phụng Hiệp, bảy ngã của chờ mong

Mùa mưa lênh láng cả ruộng đồng

Mang Cá, Sóc Trăng theo nước dậy

Đêm về câu tôm ngủ trên sông


Ngã Bảy, tình quê nước xuôi dòng
Quê cha toạ lạc kinh Xẻo Vông

Sáng ra nhổ cỏ trên ruộng lúa

Chiều về chơi ''cút bắt'' trên sông

.

Ngã Bảy tình quê nước hai dòng

Thời kỳ khốn khó hạn nước ròng

Ngày mai nước lớn bừng sống dậy

  Chắc là tưng bừng khắp non sông


Thất phụng (bảy sông) hiệp nhau thành quê hương

Xứ người vinh hiển mãi còn vương

Mai nầy đất nước thôi một ngã

Ta về kết lại vạn tình thương

Nam Phong

30/6/2000






Mơ Về Quê Mẹ



Mơ về quê mẹ sống nghề nông
Để quên ngày, tháng đã phiêu bồng
Uống nước phù sa đầy nhựa sống
Trưa hè, gió nhẹ tắm trên sông.
 



Mơ về quê mẹ sống nghề nông
Sáng đi tưới nước trên vườn mận
Trưa về trốn nắng dưới bóng soài
Tình quê, tình tự mát tim lòng.



Mơ về quê mẹ sống nghề nông
Để quên ngày, tháng đã đi rong
Mưa mùa tưới nước trên đồng ruộng
Cho lúa trổ bông, rạng hương nồng.



Mơ về quê mẹ sống nghề nông
Để ghi ngày, tháng đã long đong
Xây lại tình người nuôi mạch sống
Theo nhịp di hành... của cha, ông.


Nam Phong
12/7/1980


.








Tuổi Binh Lửa



Sanh ra khi quê hương nghiêng ngửa
Cha đi kháng chiến, theo gương xưa
Mẹ tảo tần nuôi đàn con dại
Cha trở về, đất nước chia hai !

Lớn lên, quê hương tạm yên bình
Hơn thập niên của tuổi học sinh
Đốt pháo giao thừa đêm trừ tịch
Niên thiếu vàng son thuở xuân tình

Trưởng thành khi quê hương đổ lửa
Mộng thanh bình biết nói sao vừa
Bút nghiên, đèn sách đành bỏ lại
Theo kiếm cung, chí lớn miệt mài

Rồi ta bước vào cơn binh lửa
Để lại người tình ở trường xưa
Một lần về phép tìm không gặp
Mà thấy trong lòng ngập nước mưa !

Ta đã đi vào cơn binh lửa
Mộng ngang trời nói mấy cho vừa
Đại bàng cánh sắt, oai gầm thét
Bảo Quốc, Trấn Không nhiệm kế thừa

Ta đã đi vào cơn binh lửa
Quê hương bom đạn đã cày bừa
Lý tưởng Tự Do luôn cao đẹp
Ngàn năm sau như ngàn năm xưa

Quê hương qua rồi cơn binh lửa
Ta về sống lại mái nhà xưa
Ngôn ngữ nào nói hết cho vừa
Tình người khép, hận thù mở cửa

Quê hương qua rồi cơn binh lửa
Dân Việt lọt vào vòng kềm tỏa
Tình người biến mất, còn chủ nghĩa
  Cộng Sản phi nhân khống chế đồng bào...!

Nam Phong
30/4/1980






Học

Nước đã mất, năm năm rồi biệt xứ !
Sách vở nầy chồng chất nổi sầu tư !
Ta đến đây tạm lánh hay di cư ?
Bằng Tiến Sĩ (*) ích gì cho dân tộc ?


Nam Phong
1980.
* Bỏ học đi theo Kháng Chiến




Dạy


Trên bục giảng ta đề cao Nhân Chủ
Vế đến nhà hay tin bạn đi tù !
Còn một thằng hăm hở vô chiến khu
Dạy gì nhỉ... Tự Do và Dân Chủ ?!

Nam Phong
1985.







Cố Hương



Phụng Hiệp bây giờ là cố hương
"Tình anh bán chiếu" vẫn còn vương
Quên sao được những năm nghèo khó !
Sống đời câm, điếc vắng tình thương

Phụng Hiệp còn chăng là cố hương
Nông dân bỏ vườn cả ruộng nương
Bám đất cha ông là vỡ nợ
"Kinh tế thị trường" thật thảm thương !

Ngã Bảy bây giờ là cố hương
Nửa đời viễn xứ mãi còn vương
Mai nầy Dân Chủ: Trăm hoa nở
Ta về rao giảng lại tình thương

Ngã Bảy bây giờ là cố hương
Xứ người vinh hiển vẫn còn vương
Mai nầy quốc sự thôi độc diễn !
Ta về xây lại vạn tình thương.

" Sông sâu bên lở, bên bồi

Tình người Phụng Hiệp trọn đời không phai "

Nam Phong














Hoài Hương

"Sông sâu bên lở bên bồi
Tình người Phụng Hiệp trọn đời không phai..."
Qua rồi cảnh đói sắn, khoai
Ngã Bảy còn đó, ngày mai hẹn về
Theo con nước lớn tràn đê
Mang tình người cũ hẹn thề năm nao
Mai nầy thế sự đổi màu
Ta về sống lại thuở nào Tự Do.
Gạo trắng, trăng thanh ấm no
Trên sông giăng lưới, tiếng hò ngân vang
Sáng đi nhổ cỏ trên ngàn
Xế về đốn sậy làm giàn Khổ Qua
Chiều xuống tưới nước vườn cà
Đầu tắt mặt tối nhưng mà ấm no

Bây giờ sống đời âu lo !
Quản lý kinh tế để cho đảng giàu
Mặc kệ nông dân ra sao
Vỡ nợ vì lúa 'nâu đau' thất mùa
Cà, đậu giá thấp nên thua
Phân bón, thuốc xịt phải mua để dùng
Cầm cố vườn, ruộng để 'chung'
Nông dân thất nghiệp, bất trung Cữu Huyền !
Bỏ vườn, ruộng đi kiếm tiền
Lên thành làm công nhân viên cho người...!

Nông dân đang mất tiếng cười
Đời nầy quá đổi, tình người phôi phai !

Nam Phong
2003







Nằm mơ yên giấc trên cõi ngàn
Tâm tư nổi dậy thuở hỗn mang
Hạnh phúc tràn đầy - mơ phục quốc
Khổ đau chồng chất - mộng tan hàng
Buông bỏ lòng phàm yên cuộc sống
  Cầm lấy vô ngã  độ phù sanh
Mai nầy Dân Chủ về quê cũ
  Đa nguyên, đa đảng thế an bang

Nam Phong
2006






Nhớ


Hãy quên thời gian, hết ngắn dài
Tình người Nam Việt chẳng phôi phai
Đông đến Hồng hoa đua nhau nở
Hạ về Phượng thắm đến mùa xoay
Đất khách nỗi trôi, đời thương xót
Quê nhà lưu lạc, kiếp đắng cay
Hoài hương hát "Tình Anh Bán Chiếu"
Nghe khúc nhạc lòng lắm bi ai

Nam Phong
14/7/2007





Xa

Bỏ lại quê hương thập niên dài
Bao mùa Phượng vĩ đã tàn phai
Xuân đến vườn Mai buồn không nở
Hạ về ruộng lúa chán mùa xoay
Làm thân lữ khách, đời hoa lệ
Phận bạc quê nhà, kiếp chua cay
Mai nầy gió thổi về phương ấy
Gởi vạn tình người ai với ai...

Nam Phong







Tin

Không gian tự nó chẳng gần xa
Thời gian rong ruổi như chiều tà
Xứ người vinh hiển - miền hoan hỷ
Quê nhà tù ngục - cõi xót xa
Thương nhớ chỉ làm loạn trí bạn
Lãng quên mang lại an tâm ta
Hãy vững tin có ngày hội ngộ
Về sông xưa tắm nước phù sa

Nam Phong







Ru

Quê tôi nghèo, tình như nước lũ

Dân giàu tình tự với thiên thu
Đêm thường về nghe tiếng mẹ ru
Phụng Hiệp, ngàn sau còn ấp ủ

Nam Phong



Hờ

Như những sợi mây trôi hững hờ
Mang theo tâm sự của nàng thơ
Làm mưa thả xuống đời hạn hán
Để em vơi bớt những mong chờ

Nam Phong




Phù Sa

Như những dòng sông chảy lững lờ
Mang theo tâm sự của nàng thơ
Tràn đầy nhựa sống nuôi cây trái
Thoả chí phù sa đọng đôi bờ

Thương người, nhớ xứ mộng mơ
Trôi theo con nước, đọng bờ phù sa

Nam Phong







Mười Bốn Ngày Mưa

Mười bốn ngày mưa trên xứ lạ
Bị động tâm nhớ đến quê nhà
Hán hạn làm người dân thêm khó
Mưa ơi...xin ghé lại quê ta

Mười bốn ngày mưa trên xứ xa
Thông cảm nào hơn những xót xa
Hạn hán làm người dân thêm khổ
Mưa ơi...xin rãi xuống quê ta

Mười bốn ngày mưa luôn tầm tã
Ngăn cách dòng đời những chia xa
Con nước lũ tràn miền đất hứa
Nhưng tình khô cạn ở quê nhà

Mười bốn ngày mưa như lệ sa
Bên đời khốn khó ở quê nhà
Tình người thiếu vắng trong làng xóm
Mưa ơi... xin tưới ướt quê ta

Bao giờ có mưa thuận, gió hoà
Về đến quê ta để nở hoa
Tình người khô cạn trên quốc lộ
Vắng bóng Nhân Quyền khắp sơn hà


Nam Phong
Mùa Thu, năm 4887 VL (2008)





An

Nhớ người như lúa chờ mưa...!
Làm sao cho ướt, cho vừa trổ bông
Mai nầy lúa trổ đầy đồng
Nông dân vui sướng một lòng an ca

  Nam Phong




Tao Ngộ

Kỳ duyên tao ngộ với Lão Nông
Trong thế giới mạn (net) lộ tâm phong
"Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ"
"Vô duyên đối diện" cũng như không
Mượn vài chữ nầy ghi tạc dạ
Cho nhiều từ nửa khắc trong lòng
Một chúc duyên lành, xin trân trọng
Gởi bạn vong niên nét phiêu bồng

Nam Phong
10/2010





Duyên Lành



Duyên lành tri ngộ được kỳ nhân
Đa tạ ân trên dẫn đến gần
Quả thật "hữu duyên thiên lý ngộ"
Trân trọng tâm giao, kết vạn lần.
 
Rất mong được tâm giao với Còm Sĩ
Trong lúc non nước trước vận suy
Để réo gọi nhau hồn ái quốc
Cùng nhau dụng Tâm Lực cứu nguy
 
Không biết bây chừ ngài ở đâu
Hình như xa lắm, nửa địa cầu ?
Còn ta thì tại nam xích đạo
Đất rộng, người thưa, đại dương châu
 
Ngài đã về hưu có phải chăng ?
Lục tuần, ta chưa được ngắm trăng
Bận bịu cháu, con nên ngụp lặn
Nhưng mà hoan hỷ như mọi lần
 
Xin giữ gìn nhau một chữ thân
Dù bất tri diện nhưng thật gần
Tri kiến, đồng tâm, tri vạn hữu
Duyên nầy khắc cốt đến ngàn năm.
 
Xin chúc Còm Sĩ mãi an nhiên
Thức tâm thiên hạ đến vạn miền
Cứu nguy tổ quốc, phá giặc Hán
Hẹn về hội ngộ bến gia tiên.   
 
Nam Phong
5/7/2011





(còn tiếp)



Trở lên đầu trang